Trang

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Truyện cười

Hoang tưởng thị dâm

Một anh chàng đi khám sức khỏe và trắc nghiệm tâm lý. Ông bác sĩ vẽ một đường vòng tròn rồi hỏi:
- Tôi vẽ cái gì đây?
- Một cô gái khoả thân!
Bác sĩ vẽ một hình vuông:
- Thế còn đây?
- Một cô gái khỏa thân nằm ngửa
Bác sĩ vẽ một hình tam giác và hỏi:
- Còn bây giờ?
Anh chàng đỏ mặt, đập bàn:
- Ông không xấu hổ khi vẽ ra những thứ đó à? Thật trơ trẽn và bậy bạ...
Bác sĩ ghi vào bệnh án: "Mắc bệnh hoang tưởng thị dâm". Anh chàng nhìn thấy, gầm lên:
- Này, ai bệnh? Những thứ đó là ông vẽ hay tôi vẽ?

Nghề tội lỗi

Hàng rào ngăn cách giữa Thiên Đàng và Địa Ngục bị đổ ngã. Chúa mới gọi Quỷ Satan mà nói:
- Chúng ta phải sửa lại cái hàng rào. Ta chịu một nửa tốn phí và ngươi phải trả một nửa.
Satan từ chối:
- Ông muốn sửa thì ông cứ sửa mình ông đi, tôi không trả tiền phí tổn. Đó là việc của ông làm mà.
Chúa dọa là sẽ thưa Satan ra tòa. Satan trả lời:
- Cứ việc thưa đi, làm sao ông tìm ra một luật sư nào ở trên thiên đàng chứ!!!
Thế mới là kinh doanh
Ông bố nói chuyện với cậu con trai sắp đến tuổi lấy vợ:
- Con à, bố đã chọn cho con người vợ tương lai
- Không, con chỉ lấy người mình yêu thôi
- Nhưng vợ con là con gái của Bill Gates
- À nếu vậy thì khác...
Ông bố đi gặp ngài tổng thống Bush:
- Con trai tôi muốn làm bộ trưởng bộ quốc phòng
- Ông điên rồi, con trai ông là cái quái gì cơ chứ
- Nó là con rể của Bill Gates.
- À nếu vậy thì khác...
Rồi ông bố đến gặp ngài Bill Gates:
- Con trai tôi muốn lấy con gái ngài làm vợ
- Con gái ta chỉ lấy những kẻ xứng tầm thôi.
- Con trai tôi là bộ trưởng bộ quốc phòng đấy.
- À nếu vậy thì khác...
Người ta làm kinh doanh là như vậy đấy.

Ba từ

- Thưa ngài, bí mật cho sự thành công của ngài là gì vậy? - một phóng viên hỏi một chủ nhà băng.
- Ba từ.
- Thế thưa ngài, ba từ là gì vậy?
- Quyết định đúng.
- Thế làm thế nào ngài có những quyết định đúng đắn?
- Hai từ.
- Là gì vậy?
- Kinh nghiệm.
- Thế làm sao ngài có kinh nghiệm?
- Ba từ.
- Thưa ngài, ba từ nào?
- Quyết định sai.
Ngôi sao mới nổi
Ở phần giải lao trong cuộc thi "Ngôi sao mới nổi", hai giám khảo nói chuyện với nhau khá rôm rả về những thí sinh dự thi.
Vừa nhấp ngụm nước, người thứ nhất vội nói:
- Cô bé giọng khàn khàn hát cũng được, chỉ tội diễn xuất kém quá, ai lại cứ tới câu "... nơi đây ra đi bao nhiêu chàng trai", lại cứ lấy tay chỉ luôn vào đùi mình mà gào lên...
Nghe đến đó, người kia liền nhận xét:
- Thế đã nhằm nhò gì, cô bé mặc váy ngắn mới tệ, gần kết thúc bài "Tan trường", nó quay một vòng làm váy tung lên rồi chỉ tay vào ban giám khảo và hét lên: "Đáng đời anh chưa, đáng đời anh chưa?..."
Vi phạm luật
19 giờ tối, tại một ngã tư.
- Hoét... hoét…! Chào cô. Vui lòng cho xem giấy tờ xe.
- Dạ đây ạ. Anh ơi, em phạm luật gì thế?
- Tôi nghi ngờ cô vi phạm luật an toàn giao thông.
- Ơ... vi phạm gì ạ?
- Bước vào đây tôi xem nào. Giơ hai tay lên. Qua khỏi đầu. Thế...
- Ui, anh làm gì vậy???
- Tôi đo. Tôi nghi ngờ cô vi phạm điều luật "ngực lép".
- Trời! Trông em... thế này làm sao vi phạm được ạ?
- Cái cô này! "Trông" là "trông" thế nào? Cái gì cũng phải có bằng chứng cụ thể. Đứng yên nào. Uhm... thế... xem nào.. uhm... Cô chỉ có 71cm. Vi phạm rồi.
- Trời, sao thế được ạ? Em mới đo may cái áo đầm hôm kia, 82cm cơ mà?
- Thì kết quả rõ ràng đây nè. Tôi đo.

Chịu chết

Một thầy giáo, một người nhặt rác và một luật sư đang đứng đợi bên ngoài cổng thiên đường.
Thánh Peter nói với họ rằng để được qua cổng mỗi người trong số họ phải trả lời được một câu hỏi. Thánh Peter chỉ thầy giáo rồi hỏi:
- Tên con tàu đụng vào một tảng băng là gì? Người ta mới làm một bộ phim về nó.
Thầy giáo trả lời ngay:
- Ðó là tàu Titanic.
Và anh ta được đi qua. Thánh Peter quay sang người nhặt rác và quyết định đặt một câu hỏi khó hơn một chút:
- Bao nhiêu người bị chết trong vụ chìm tàu đó?
Không may cho Ngài là anh chàng nhặt rác đã xem bộ phim trên và trả lời:
- Khoảng 1.500 người.
- Ðúng rồi! Anh có thể đi qua.
Lúc này Thánh Peter quay sang anh chàng luật sư và nói:
- Hãy kể tên của họ.
- !!!

Bác sĩ cũng đầu hàng

Bác sĩ nói với bệnh nhân:
- Ông bị huyết áp cao đấy!
- Đó là do tôi hay đi câu cá.
– Tôi nghĩ câu cá giúp ổn định tinh thần và huyết áp chứ?
- Phải, nhưng tôi lại đi câu ở những nơi bị cấm.
Một nhân viên môi giới chứng khoán bị bệnh, bác sĩ nói với vợ anh ta:
- Chồng bà bị cảm cúm, nhiệt độ khá cao, từ 39 tới 40...
Anh nhân viên môi giới chứng khoán vội xen vào:
- Tới 40 thì bán ngay!
Vương quốc không mặc quần áo
Một trọng tài bóng đá đi du lịch lạc vào vương quốc toàn nữ giới. Ở đây, chẳng có ai mặc quần áo và ông cũng không được ngoại lệ.
Khi người ta đưa ông đến gặp nữ tộc trưởng, bà ta nói:
- Ông làm nghề trọng tài bóng đá đúng không?
- Sao bà đoán giỏi vậy?
- Có gì đâu, lúc nào ông cũng kè kè cái còi thế kia thì ai chẳng đoán ra.
Thủ môn đoạt huy chương vàng tại World Cup nhận được tin vợ ngoại tình. Anh ta thở dài nói:
- Than ôi, đó chính là mặt trái của tấm huân chương.
Hai cầu thủ nọ nhâm nhi trong quán ở Berlin. Người nọ nói với người kia:
- Tớ không hiểu tại sao cậu lại đoạt được huy chương vàng trong khi rõ ràng là cậu thi đấu trong tình trạng say khướt.
- Thế đấy. Đơn giản là tớ phải uống nhiều như vậy mới được. Nếu tớ uống chỉ đủ để chuếnh choáng, tớ sẽ nhìn quả bóng thành hai và tớ sẽ sút trượt chủ yếu sang bên cạnh. Còn nếu tớ uống thật sự đủ đô, tớ sẽ nhìn một quả bóng thành ba và như vậy, tớ chỉ việc sút vào chính quả ở giữa.
Ông bầu của một đội bóng đá nói với thủ thành sắp tuyển dụng:
- Anh nhe răng cho tôi xem nào.
- Răng của tôi, tại sao phải thế?
- À, vì đội nhà có nhà tài trợ là công ty kem đánh răng. Ông giám đốc đòi hỏi các cầu thủ phải quảng cáo cho sản phẩm của mình trong mọi tình huống, nhất là khi ống kính truyền hình luôn sẵn sàng chụp mọi hình ảnh đó.

Thần y

Một bác sĩ nói với đồng nghiệp, vẻ buồn rầu: "Anh thử tưởng tượng xem, tôi chữa bệnh ung thư cho anh ta nhưng khi mổ thì hóa ra anh ta chỉ bị một cái áp-xe".
Vị bác sĩ kia bảo:
- Điều đó có gì đáng kể! Tôi đã điều trị nửa năm cho một bệnh nhân bị vàng da; nhưng khi anh ta chết, tôi mới phát hiện anh ta là người châu Á.
Một ông đi chữa răng, mặt tái xanh tái xám theo dõi từng động tác của bác sĩ. Bác sĩ lấy dụng cụ và một nắm bông gòn to tướng rồi an ủi người bệnh:
- Đừng sợ, hãy bình tĩnh, không đau đâu mà! Để tôi nút hai lỗ tai tôi xong là chúng ta có thể bắt tay vào việc.
Một nông dân đi khám bệnh.
- Thưa bác sĩ, tôi bị vô sinh.
- Trước hết, ông phải làm các xét nghiệm, chụp phim rồi mới kết luận được là ông có bị vô sinh hay không.
- Chắc chắn là bị, đó là bệnh di truyền. Ông nội tôi cũng bị, bố tôi cũng bị.
- Thật sao? Vậy ông từ đâu ra?
- Từ quê ra chứ còn từ đâu nữa?!
Thưa bác sĩ - người đàn ông nói trong điện thoại - Con trai tôi bị sốt ban.
- Tôi biết - bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu ta uống thuốc. Ông hãy cách ly cậu ta với những người khác.
- Nhưng nó đã hôn con hầu.
- Vậy thì chúng tôi sẽ cách ly chị ta...
- Và chính tôi cũng hôn con hầu.
- Như thế có nghĩa là ông có thể mắc bệnh rồi.
- Vâng và từ lúc đó đến giờ tôi đã hôn vợ tôi.
- Khốn khổ - Bác sĩ hốt hoảng - Vậy thì tôi cũng bị lây mất rồi.

Triệu chứng tâm thần

Thấy vợ nói gì cũng đúng ít nhiều, chứng tỏ sức khỏe có vấn đề.
* Tại phòng khám tâm thần:
- Thưa bác sĩ, tôi rất lo ngại về sức khỏe của mình.
- Triệu chứng thế nào?
- Thời gian gần đây tôi thấy hình như những gì vợ tôi nói đều có phần đúng ít nhiều.
* Một bà mẹ trẻ đưa cô con gái đến bệnh viện thần kinh để khám:
- Thưa bác sĩ, con bé này cách đây một năm cứ hét: Tôi sắp đẻ trứng vàng đây, rồi vỗ cánh loạn xạ và còn kêu cục cục nữa.
- Tôi hiểu rồi, thế nhưng cô ấy có những điều bất thường như vậy mà bà vẫn nấn ná suốt cả năm mới chịu đem đi khám sao?
- Dạ vâng! Tôi nghĩ không chừng nó đẻ trứng vàng thật cho nên tôi chờ xem sao.
* Thanh tra y tế đến thăm bệnh viện tâm thần. Ông thấy các bệnh nhân đang chơi trò đánh cờ. Người nghĩ mình là bàn cờ thì quỳ xuống đất để làm bàn cờ. Người thì ngồi suy nghĩ đánh cờ trên lưng anh kia. Còn một người treo mình trên cây để làm bóng đèn.
Ông thanh tra nói với giám đốc bệnh viện:
- Những người ở dưới thì không sao, nhưng mà ông phải bảo anh chàng trên cây xuống đi, kẻo rơi xuống thì khổ.
Giám đốc nghĩ một lúc rồi trả lời:
Cũng đúng, nhưng tôi e làm thế thì... hơi tối.

Tại sao sinh viên thi rớt

Một năm chỉ có 365 ngày, nhưng một năm điển hình của sinh viên thì:
1. Trừ những ngày thứ 7 - 52 ngày thứ 7 trong một năm, ai cũng biết là ngày này để sinh viên chúng ta nghỉ ngơi, "khám phá thế giới", vậy là 365 - 52 còn lại 313 ngày.
2. Kỳ nghỉ hè - 50 ngày tiếp theo. Thời tiết nóng, ai mà học được cơ chứ, tắm biển và đi chơi mới là nghỉ hè. Suy ra, còn lại 263 ngày.
3. 8 giờ ngủ nghê mỗi ngày, cộng lại hết thành ra là mất 30 ngày trong năm, nghĩa là còn lại 141 ngày.
4. Mỗi ngày dành 1 giờ cho chơi thể thao, đi chơi, thư giãn (rất tốt cho sức khoẻ), nghĩa là một năm mất 15 ngày, còn lại 126 ngày.
5. 2 giờ trong ngày cho ăn uống và những thú ẩm thực khác (có hơi ít cho các chị em không nhỉ?), vậy một năm là 30 ngày, số ngày còn lại là 96.
6. Mất mỗi ngày thêm 1 giờ cho giao tiếp nói chuyện với mọi người (lại đánh giá thấp chị em rồi đấy), một năm là 15 ngày, số ngày còn lại là 81 ngày.
7. Số ngày dành cho những kỳ thi, kiểm tra mỗi năm: Ít nhất là 35 ngày, số ngày còn lại là 46.
8. Những kỳ nghỉ lễ, lễ hội trong năm (Giáng sinh, Tết, 1-5...) khoảng 40 ngày, nghĩa là còn 6 ngày.
9. 3 ngày cho ủ ê buồn bã trong năm (chưa kể hội những người đang yêu, cả tuần là còn ít), còn 3 ngày.
10. Xem phim truyện, sách báo nhẹ nhàng mỗi ngày vài mươi phút, mất toi một năm hết 2 ngày, còn lại 1 ngày.
11. Ngày còn lại đúng ngay ngày sinh nhật bạn, sao bạn lại có thể học được ngày đấy cơ chứ???
Giờ thì chúng ta đã hiểu tại ra một chân lý: Làm sao sinh viên có thể KHÔNG trượt được cơ chứ!!!

Bộ xương...

Một bộ xương người rời nghĩa địa lang thang ngoài đường thì gặp một bộ xương khác bèn hỏi:
- Cậu chết năm nào vậy?
- Tớ chết đói năm Ất Dậu.
Đang nói chuyện thì có bộ xương nữa đi tới.
- Cậu chết năm nào vậy?
- Tớ chết vì thiên tai.
Ba bộ xương cùng nhau đi tiếp, được một lúc thì gặp bộ xương thứ tư.
- Trời đất! Cậu chết năm nào mà bộ dạng tả tơi vậy?
- Đừng có trù ẻo tôi - “Bộ xương” kia cáu - tôi đang sống sờ ra đấy.
- Vậy cậu làm nghề gì?
- Sinh viên năm cuối, tôi vừa đi gia sư về!

Rất hợp lý

Hai sinh viên gặp nhau:
- Thằng Khánh vừa nhập viện đấy. Tao với mày mua bánh mì đến thăm nó nhé!
- Cái gì?
- Thế đến thăm người ốm người ta thường mang theo những gì?
- Thì cam, đường, sữa...
- Đấy! Bánh mì mà chấm sữa thì tuyệt! Mà nó thì khối đứa mang sữa tới thăm rồi, mang bánh mì đến là đúng điệu nhất!

Chữ bác sĩ

Một bác sĩ kê toa cho bệnh nhân nọ. Chữ ông ta viết khó xem tới mức bệnh nhân này đã dùng toa thuốc đó để đi xe buýt miễn phí trong hai năm, đi xem hát một lần, xem đá bóng một lần. Thậm chí anh này còn đưa nó cho sếp xem, khiến sếp tưởng là thư tay của ai đó nên vội tăng lương cho anh ta. Đặc biệt, con gái bệnh nhân đã chơi piano từ toa thuốc này mà được học bổng vào nhạc viện.

Ngoan cố

Cô giáo ra đề bài tập làm văn: Hãy tả con vật mà em yêu thích. Một học sinh viết:
- Con vật mà em yêu thích nhất là con rận...
Và học sinh này bắt đầu tả con rận, chi tiết đến từng cọng lông. Nhưng cô giáo không hài lòng vì con vật này không được đẹp, nên yêu cầu cậu học sinh tả con chó. Hôm sau cậu bé nộp bài:
- Con chó nhà em có rất nhiều lông, vì thế nó rất lắm rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hơi bực mình, cô giáo bèn cẩn thận chọn một con vật không có rận, là con cá, và bảo cậu tả lại. Cậu bé viết:
- Con cá sống ở dưới nước nên nó không có lông, nhưng nó có rất nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn thì chắc hẳn nó phải có nhiều lông. Mà nhiều lông thì sẽ có rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hoàn toàn không hài lòng, cô giáo đưa ra yêu cầu chót: Hãy tả bạn gái ngồi cạnh em. Cô chắc mẩm cậu bé không thể nào gán cho cô bạn xinh xắn kia là có rận cho được. Cuối cùng cô nhận được bài làm:
- Bạn gái ngồi cạnh em rất xinh xắn và sạch sẽ, bạn có mái tóc bóng mượt, cho nên bạn không có con rận nào. Tuy nhiên, em vẫn xin tả con rận...

Năng khiếu bẩm sinh

Cô giáo hỏi một học sinh:
- Em học được ở đâu mà viết lắm lỗi chính tả thế này?
- Thưa cô, cái đó không thể học được vì đó là do năng khiếu ạ.
Cô giáo hỏi một học sinh lớp 1:
- Em có biết sau chữ "A" là chữ gì không?
- Thưa cô, là tất cả những chữ còn lại ạ.
Cô giáo vật lý đang nói về Niuton:
- Các em có biết là lực hút của trái đất được phát minh ra như thế nào không? Một hôm, nhà bác học Niuton đang ngồi dưới gốc cây táo thì bị một quả táo rơi trúng vào đầu, và ông đã phát hiện ra lực hút của trái đất.
- Thưa cô, vậy thì chúng em không nên ngồi lâu trong lớp mà phải ra ngoài thật nhiều mới mong phát hiện được điều gì đó ạ.
Giáo viên môn vật lý hỏi một học sinh:
- Em có biết vận tốc âm thanh là bao nhiêu không?
- Thưa thầy không biết ạ, vì em chưa bao giờ chạy theo âm thanh cả.

Tiếc

Tại một kỳ thi của trường Y, giáo sư hỏi một sinh viên:
- Với loại thuốc này anh sẽ cho bệnh nhân uống với liều lượng bao nhiêu
- Dạ, ba thìa ạ.
Sau vài phút thấy thầy im lặng, thí sinh nọ dè dặt hỏi:
- Thưa giáo sư, em muốn trả lời lại.
Ông giáo sư nhìn đồng hồ rồi nói:
- Tôi rất lấy làm tiếc, bệnh nhân đó đã tắt thở.

Thư gửi người yêu

"Em yêu! Hôm qua em hỏi anh rằng anh đối xử với em tốt chừng nào. Nhất thời anh chẳng nghĩ ra gì cả. Qua một đêm suy nghĩ, cuối cùng anh cũng nhớ ra mấy điểm anh đối xử tốt với em".
1/Trước khi quen em thì anh lãnh học bổng, đến khi quen em rồi thì học bổng của anh em lãnh.
2/ Có một quả táo, em ăn. Có 2 quả táo em ăn quả to.
3/ Em xấu xí như vậy mà anh vẫn khen em xinh. Anh đẹp trai như thế mà em lại bảo anh xấu.
4/ Đi chơi toàn anh tiêu tiền, khi về KTX anh chỉ dám ăn mì tôm.
5/ Lúc em giận, anh phải làm thùng rác cho em đổ nỗi bực dọc. Lúc anh bực tức thì anh phải làm thùng rác cho chính mình.
6/ Khi em muốn hôn anh, em liền hôn. Khi anh muốn hôn em thì trước tiên phải được em cho phép.
7/ Em thường xuyên đánh anh. Anh chưa bao giờ đánh em.
8/ Có lần em hỏi anh nếu em yêu một người khác thì anh làm thế nào. Anh nói sẽ đánh cho thằng kia một trận. Anh lại hỏi nếu anh yêu người con gái khác thì thế nào, em trả lời rằng em sẽ giết anh ngay.
9/ Đến nhà em anh phải ngủ ở ghế sopha, em đến nhà anh, anh cũng phải ngủ ở sopha.
10/ Anh mua tặng em một cái áo 60.000, anh nói dối là chỉ có 40.000. Em mua cho anh cái đồng hồ 100.000, em lại nói dối anh là 500.000.
11/ Cùng một con cá em ăn phần thân. Còn anh, phần đầu cá.
12/ Anh làm hỏng cái tai nghe của em liền mua một cái mới đền ngay, còn em làm mất chiếc xe đạp của anh một lời xin lỗi cũng không có.
13/ Lần em ốm, anh gầy mất 2kg. Lần anh ốm, em béo lên 2 kg (em đến phòng chăm sóc anh, ăn hết mọi đồ ăn, hoa quả, bánh kẹo của anh).
14/ Anh không chê em thấp, thế mà em lại chê anh cao.
15/ Mẹ anh đối xử tốt với em như vậy còn em một chút cũng không.
16/ Lần đó đi xem rock ngoài trời, em cỡi lên vai anh rất thích thú, gào thét cả buổi. Còn anh bị ép nặng suýt rơi lệ.
17/ Con chó cảnh nhà anh đẻ, anh chọn con đẹp nhất mang đến cho em. Em lại tặng anh con cá vàng em nuôi gần chết, hại anh chăm sóc thêm 2 ngày nữa phải đem chôn nó.
18/ Trước khi quen em, anh ngủ 8 tiếng. Quen em rồi chỉ còn 4 tiếng.
19/ Trước khi quen em anh không bao giờ chờ ai quá 5 phút. Quen em rồi anh phải đứng hàng tiếng đồng hồ.
20/ Trước khi quen em, anh ngày nào cũng ăn sáng. Sau khi quen em, anh chỉ ăn mỗi buổi tối.
21/ Về nhà mẹ anh, anh ngồi cạnh để đỡ lời. Gặp mẹ em, em chạy đi nói điện thoại.
22/ Viết mail cho em viết những lời lẽ ngọt ngào nhất. Nhận mail của em, toàn những lời trách móc.
23/ Chat với em, anh chat mỗi mình em. Còn em chat hàng chục người.
24/ Viết thư tay cho em, viết nhiều trang. Nhận thư tay của em, "Hòn Vọng Thư".
25/ Anh lỡ hẹn, anh xin lỗi đến vài ngày sau. Em lỡ hẹn, em nhoẻn cười lấy lệ rồi quên béng.
26/ Ra đường gặp cướp. Anh đánh nó, em bảo anh côn đồ. Anh không đánh nó, em bảo anh hèn nhát.
27/ Đi xe anh đi cẩn thận, em bảo anh kém thế. Đi nhanh, em bảo anh đi ẩu.
28/ Lễ tết, anh em, chị em đều có quà. Chị anh, anh anh thì anh chẳng mua cho thứ gì.
29/ Em lấy lược ra chải ngay ngã tư. Còn anh vuốt tóc một cái, em bảo anh điệu thế.
30/ Đi xem phim, em thấy chán, em đòi về. Anh thấy chán, ngồi xem hết phim.
31/ Đi uống coffee, em ngồi uống cái soạt rồi đứng dậy. Anh bất chấp mọi người cười, cũng uống cái soạt rồi đưa em về.
32/ Đi chơi với em, thấy em buồn, anh cố gắng làm cho em vui. Thấy anh buồn, kệ anh.
33/ Quà em tặng anh, anh để rất trân trọng. Quà anh tặng em, em vứt lung tung trong nhà.
34/ Anh đứng trước trường đợi em, em bảo anh giám sát em. Anh ngồi ở nhà không đi nữa, em bảo anh không quan tâm đến em.
35/ Em bảo anh về đến nhà gọi cho em, anh gọi ngay. Anh bảo em về nhá máy cho anh, em bảo anh khắt khe.
36/ Em tặng anh cái gối bé xíu, anh ôm ấp mỗi khi ngủ. Anh tặng em cái gối ôm, em để gác chân.
37/ Em tặng anh chậu cây, nó tươi tốt sau mấy ngày. Anh mua cho em đủ lọai cây kiểng, chúng được chôn cất vài tuần sau đó.
38/ Anh nói nhiều, em bảo anh lắm mồm. Anh nói ít,
em lại bảo anh ít nói.
39/ Cá độ với nhau, anh thua, em bắt anh thực hiện bằng được. Em thua, em viện đủ lý do để không thực hiện.
40/ Những gã nào thích em, em vẫn để kệ họ. Có ai thích anh, anh phải tìm cách xa họ ngay.
41/ Em cười với bao nhiêu là con trai, để cho họ một tia hi vọng. Anh chỉ mới có một lần thôi, vớibạn em, em đã bảo anh là Sở Khanh rồi.
42/ Anh nhắc em chăm chỉ. Nhắc em mặc áo ấm. Nhắc em không thức khuya, em hỏi: "Anh là mẹ em à?". Nếu anh không nhắc em, em lại bảo: "Anh chả quan tâm gì đến em".
43/ Có gì anh cũng đều muốn kể cho anh nghe, công việc, bạn bè, gia đình, sở thích… Em thì luôn giấu anh, chỉ kể khi anh đã biết gần hết thôi.
44/ Những cái bưu thiếp anh làm tặng em, em chê óng chê eo. Những cái thiệp em tặng anh. Hầu hết chỉ là E-card. Anh vẫn giữ lại nó, mặc dù nó đã hết hạn xem được từ lâu rồi.
45/ Những gì em viết cho anh, dù chỉ là một tờ giấy nháp, anh vẫn giữ trong cái hộp. Những gì anh viết cho em, đều tự đáy lòng anh, em đọc rồi em chê chữ anh xấu.
46/ Bạn trai của em, chẳng bao giờ em giới thiệu với anh. Bạn gái của anh, em đòi biết hết.
47/ Anh biết hết những người bạn của em, giúp đỡ họ nếu có thể. Em chẳng nhớ tên bạn của anh, cho dù nó là bạn thân của anh đi nữa.
48/ Trước khi quen em, anh chẳng mấy khi ra khỏi nhà. Đến mức mà mẹ anh cũng ngạc nhiên. Sau khi quen em, cứ mỗi lần anh định đi đâu chơi. Anh sẽ có đủ lý do để ra khỏi nhà và cũng chỉ muốn có em đi cùng.
49/ Trước khi quen em, anh muốn mình thật là nổi trội, được nhiều cô gái ngưỡng mộ. Sau khi quen em, anh phải thật bình dị và chỉ cần mỗi mình em thôi.
50/ Em đòi anh hiểu em, thế mà em chẳng hiểu anh gì hết.

Dịch vụ 1080

Khách hàng: 1080 hả, cho em hỏi loài gà có bệnh đồng tính không?
1080: Sao em hỏi vậy?
Khách hàng: Vì em thấy con gà trống nhà em cứ rượt theo một con gà trống!
1080: Vậy nhà em có mấy gà, mấy trống mấy mái?
Khách hàng: Dạ, chỉ có hai con gà trống thôi ạ!
1080: ... tút... tút... (Nghe nói là cái điện thoại ở tổng đài 1080 ngã ngửa ra bất tỉnh, nên liên lạc bị gián đoạn!)

Dẫu cho...

Anh hỏi em gái:
- Sao mày không dẫn ghệ mày đến nhà cho tao coi giò coi cẳng ?
- Em đã mời rồi nhưng anh ấy bảo: “Điều đó không cần thiết! Dẫu cho anh của em có xấu xí, khó tính cỡ nào anh vẫn yêu em mà!”

Bài toán cộng

Trong giờ số học, thầy giáo đã giảng thế nào là phép tính cộng. Sau khi giảng xong, thầy giáo đặt câu hỏi:
- Thêm 1 vào 5, sẽ là bao nhiêu?
Học trò im lặng.
Thầy giáo nói tiếp:
- Thí dụ, tôi cho các em 5 con chim bồ câu, rồi sau đó thêm 1 con nữa. Các em sẽ có bao nhiêu bồ câu?
- Bảy!
Thầy giáo ngạc hiên:
- Sao lại bảy? Tại sao?
Cậu học sinh giải thích:
- Thưa thầy, ở nhà em đã có 1 con bồ câu rồi ạ!

Thật thà

- Tại sao em đi học trễ, bỏ một tiết?
- Thưa thầy, sáng hôm nay em muốn đi câu, nhưng rồi ba em không cho phép ạ!
- Thầy chắc là ba em đã giải thích cho em hiểu: tại sao em phải đi học, mà không phải đi câu cá chứ?
- Có ạ. Ba em nói rằng mồi ít không đủ cho hai người câu ạ!
Cô giáo hỏi học trò:
- Tháng nào em cũng đứng chót lớp, tại sao em không chịu ganh đua với bạn bè?
- Thưa cô, cô vẫn dạy em là phải nhường nhịn bạn bè mà!
Cô: !?!?

Đối đáp

- Từ trường học đến cậu bao xa?
- À, khoảng 3km đường chim bay.
- Thế còn chim đi bộ thì bao xa?
- !!!
MR: Ê, hột mít!
AD: Người ta “lớn” dzầy mà hột mít hở?
MR: Ừ, thì là hột... vịt!
AD: (xách guốc lên)

Hai nữ sinh viên tâm sự:

AD1: (hơi bự): Ê! Thằng Tam “mỏng” hỏi tao ăn cơm quán nào chỉ nó với. Tao sợ bị “mọc đuôi” lắm! Có nên chỉ không vậy?
AD2: Ðuôi đầu gì! Ý nó nói mày mập đó!...
AD1: Trời!!! (xỉu)

Trái tim

Giờ họa, cô giáo dạy các em học sinh lớp hai vẽ trái tim. Cô vẽ mẫu trên bảng xong rồi quay xuống:
- Các em vẽ đi.
Cả lớp bắt đầu vẽ. Nhưng Catơ không vẽ. Cô giáo hỏi:
- Sao em không vẽ?
- Thưa cô - Catơ trả lời - Cô vẽ còn thiếu.
- Thiếu cái gì?
- Áo quần,
- Sao vậy?
- Ở nhà lúc ngủ dậy, em nghe ba em nói với má: "Trái tim của anh ơi, anh mặc áo quần cho em nhé!"

Cáo phó

Tý vừa khóc mếu máo vừa chạy về nhà, mách với bố:
- Thầy giáo trù đập con quá, bố ạ. Hôm nào thầy cũng gọi con lên trả bài. Thầy cố tình chọn những câu thật khó để con không trả lời được thì thầy phạt. Hôm nay con lại bị phạt cầm tai đứng ở cuối lớp.
Bố Tý tức lắm. Hôm sau ông ta dẫn Tý, hầm hầm vào gặp thầy:
- Tôi nghe cháu nó nói thầy trù đập nó ghê lắm. Tại sao thầy lại đối xử với con tôi như vậy?
- Tôi trù đập con ông hồi nào đâu, nhưng ông xem, hôm nào tôi bảo nó lên bảng trả bài, nó cũng không trả lời được, kể cả câu hỏi dễ nhất.
- Tôi lại nghe cháu nó nói thầy toàn chọn câu khó thôi. Đâu, thầy cho tôi một ví dụ xem nào.
- Này nhé, hôm qua tôi hỏi nó tướng Trần Hưng Đạo chết hồi nào mà nó có trả lời được đâu.
Bố Tý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp:
- Thôi, thầy cũng thông cảm cho cháu. Gia đình tôi là gia đình làm ăn buôn bán, lâu lâu coi báo thì xem tin tức chứ ai đi đọc cáo phó làm gì.

Đầu và chân

Một hôm thầy giáo giảng cho học sinh về sự tuần hoàn của máu. Để làm cho chủ đề bài giảng rõ thêm, thầy giáo nói:
- Bây giờ các em nhìn đây, nếu tôi đứng bằng đầu, thì máu, như các em đã biết, sẽ dồn xuống đầu tôi và mặt tôi sẽ đỏ bừng lên.
Các em học sinh đều đồng ý như vậy. Thầy giáo lại tiếp tục:
- ... Bây giờ cái điều mà thầy muốn biết là ở chỗ, làm sao mà thầy đứng mà máu lại không chảy vào chân của thầy được?
Tất cả các em học sinh đều ngồi yên trong giây lát, rồi một học sinh bé nhỏ giơ tay và nói:
- Thưa thầy, vì chân của thày không trống rỗng!

Chơi chữ

Cô gái nói chuyện với chàng trai đang "tìm hiểu" mình. Cả hai đang học ở khoa báo chí ở một trường đại học. Cô gái nói với chàng trai:
- Mình đi học về chẳng xem được bài vở gì cả. Nhiều người đến chơi quá. Có người đúng là "khách", mình thích tiếp, chuyện trò thú vị: "Học thày, không tày học bạn". Qua giao tiếp, mình học "khôn" được, nhiều điều chưa biết thì nay biết. Nhưng cũng có người đến với mình không phải là "khách" mà chỉ "khứa" thôi. Vì chỉ chuyện trò tào lao vô bổ, vô ích, mất thì giờ!...
Chàng trai trả lời:
- Mình cũng thường nhận được thư của những người phương xa, của những người bạn thân, sơ. Có những bức thư nhận được đúng là "thư" theo đúng nghĩa của nó. Có những bức thư, đọc chỉ thấy là một dẫy "từ" nhạt nhẽo và sáo rỗng!...

Sinh viên lý sự

Không ăn sáng không phải vì không có tiền ăn sáng, mà vì muốn tiết kiệm thời gian cho việc... ngủ.
Tiền là thứ ngốn thời gian kinh khủng, để có nó, người ta phải làm nhiều việc: viết thư về nhà, xin bạn bè "viện trợ", "thăm" tiệm cầm đồ và viết đơn xin hoãn học phí...
Khi quyết định không tấn công nàng nữa, không phải vì chàng không có duyên, không có năng khiếu, không đào hoa, không kiên trì, có đối thủ nặng ký... mà bởi một lý do đơn giản: một bông hồng Đà Lạt giá 20.000 đồng!
Khi dùng dầu gội đầu của người khác, không phải vì mình không có tiền, mình kibo hay lợi dụng mà bởi vì loại dầu gội đó... phù hợp với tóc mình.
Khi ta cắt mái đầu... đinh, hay xén đứt mái tóc dài chấm lưng... không phải vì ta ăn chơi đua đòi, mốt này kiểu nọ, mà vì muốn tiết kiệm nước và dầu gội đầu.

Hoàn cảnh sinh viên

SV1: Ở phòng tao có thằng ăn sáng hết ba đĩa xôi to tướng!
SV2: Khủng khiếp thế!
SV1: Vậy mà chưa nhất đâu, thằng ở phòng bên cạnh ăn đến năm đĩa cơ!
SV2: Trời!
SV1: Kinh ngạc lắm hả?
SV2: Ừ! Sức chứa cỡ trung bình thôi, nhưng tao thắc mắc là tiền đâu mà chúng nó ăn dữ thế?!

Vẫn còn may

A: Hôm qua tao ngủ mớ thấy mình được nhà trường cử đi thi thể thao cấp tỉnh môn chạy dài.
B: Chà! Một giấc mơ tuyệt đẹp.
A: Tuyệt cái con khỉ! Tao mơ đang chạy thì bị đứt dây thun quần!
B: Vậy sao?
A: Ờ. Nhưng vẫn còn may.
B: May chỗ nào nữa?
A: May là tao ngủ ở tư thế nằm co, chứ ở tư thế nằm thẳng cẳng thì quê chết!

Bi kịch

Winston - một chính trị gia đi thăm một trường học. Ở một lớp học nọ, Winston hỏi các học sinh:
- Các em, ai có thể cho tôi ví dụ về một bi kịch.
Một cậu bé đứng lên rồi nói:
- Nếu người bạn hàng xóm kế bên nhà của em đang chơi bóng trên đường phố mà bị một chiếc xe chạy qua đụng chết thì đó sẽ là một bi kịch.
- Không phải - Ông Winston nói - Đó gọi là một tai nạn.
Một cô bé khác giơ tay lên:
- Nếu một chiếc xe buýt chở năm mươi học sinh bị rớt xuống một vách đá, mọi người trong xe đều bị chết... thì đó sẽ là một bi kịch.
- Tôi e là không phải, mà chúng ta sẽ gọi đó là một sự mất mát to lớn - Ông Winston giải thích.
Cả lớp học im lặng, không một học sinh nào xung phong phát biểu nữa.
- Sao thế? Không ai biết thế nào là một bi kịch à? - Winston hỏi.
Cuối cùng một cậu bé ngồi ở hàng sau cùng giơ tay lên, cậu bé nói một cách rụt rè:
- Nếu chiếc máy bay chở ông Winston bị gài bom nổ tung, đó sẽ là một bi kịch.
- Tuyệt vời!! - Ông Winston tươi cười - Xuất sắc! Em có thể cho tôi biết tại sao đó lại là một bi kịch không?
- Dạ là vì nó không phải là một tai nạn và đó chắc chắn cũng không phải là một sự mất mát lớn lao ạ!!! - Cậu bé trả lời.

Bậy bạ quá

Trong giờ toán, cô giáo vẽ hai nửa hình tròn lên bảng bỗng một cậu học sinh kêu to: "Ô cái mông"
Cô giáo rất giận và mời thầy hiệu trưởng đến để kỷ luật học sinh này vì tội nói bậy trong lớp. Thầy vừa bước vào nhìn ngay lên bảng và nói với cậu bé: "Em sẽ bị kỷ luật nặng đấy. Tại sao em lại dám vẽ cái mông lên bảng như thế này?"

Biện hộ

Thầy: Sao em không ghi định lý vào vở?
Trò: Thưa thầy, em có ghi chú là : xem sách giáo khoa.
Thầy: Thế sao em không vẽ hình vào vở?
Trò: Thưa thầy, em có ghi chú là xem bảng.
Thầy: Cả bài tập em vẫn chưa làm là sao?
Trò: Thưa thầy, em có ghi chú là : xem sách hình học đấy ạ!
Thầy: ?!!
Trong lớp học, thày hỏi trò:
- Em đang viết gì vậy?
- Một bức thư cho chính mình ạ!
- Trong đó nói gì?
- Ngày mai em mới có thể biết được điều đó sau khi nhận thư.

Suy luận của triết gia

Hai sinh viên triết học năm thứ nhất đi qua khu giảng đường và nhìn thấy trên bảng tin hàng chữ: "Khóa học khai tâm về suy luận logic, khai giảng ngày 13/5. Học cả ngày". Cả hai đều không có khái niệm gì về môn học này nên rất tò mò. Họ đi tìm giáo sư bộ môn. Người bạo dạn hơn tiến vào văn phòng.
- Thưa giáo sư, "khóa học khai tâm về suy luận logic" có nghĩa là gì ạ?
Giáo sư đáp:
- Môn học này giúp người học, dựa trên những thông tin sẵn có, sử dụng tư duy logic để lập luận và đưa ra thông tin mới. Để dễ hiểu hơn, tôi sẽ trả lời câu hỏi của cậu bằng một câu hỏi. Cậu có xe hơi không?
- Có! - Cậu sinh viên đáp.
- Vậy là, tôi có thể suy luận một cách logic rằng cậu biết lái xe. - Giáo sư nói.
- Vâng! Đúng vậy!
- Tiếp đó, tôi có thể suy luận rằng cậu lái xe đi chơi vào kỳ nghỉ cuối tuần.
- Đúng, thứ bảy, chủ nhật hàng tuần em thường lái xe đến nơi hò hẹn.
- Qua đó, tôi suy ra rằng cậu có tình nhân. - Giáo sư tiếp.
- Vâng, em có một cô bạn gái.
Giáo sư kết luận:
- Cuối cùng, tôi có thể suy luận một cách logic rằng cậu là người có quan hệ tình dục khác giới.
- Vâng, đúng vậy! Giờ thì em đã hiểu nội dung của khóa học. Cảm ơn giáo sư!
Khi anh chàng trở ra, người bạn đợi bên ngoài hỏi:
- Thế nào, khóa học có gì hay không?
- Nó bàn về sử dụng thông tin và vài thứ linh tinh... Để tớ trả lời câu hỏi của cậu bằng một câu hỏi. Cậu có xe hơi không?
- Không! - Người bạn đáp.
- Vậy thì, tớ có thể suy luận một cách logic rằng cậu là một gã đồng tính luyến ái, đồ công tử bột ạ!

Tái bút

Tại bưu điện, một cụ bà nhờ một mày râu:
- Cậu làm ơn ghi hộ già địa chỉ này vào tấm bưu thiếp cái.
Mày râu:
- Đây, xong rồi ạ. Còn gì nữa không bà?
Cụ bà ngắm nghía một lát rồi nhẹ nhàng đề nghị:
- Hay là cậu ghi thêm dòng này nữa vào cuối: "Tái bút: Nếu đọc không ra, xin vui lòng thứ lỗi cho người viết địa chỉ này".
Mày râu: (quê một cục).

Chữ của thầy cả!

Giờ kiểm tra. Cả phòng im phăng phắc. Có tiếng thì thào:
- Chữ viết tắt TV là gì hả mày? Ti vi hay thực vật?
- Thằng ngố, im mồm! Cứ chép đi! Thầy tự khắc sẽ hiểu chứ không... ngu như mày đâu!
... Lớp lại im phăng phắc.Trong năm học vừa qua, nhân vật nào gây ấn tượng mạnh nhất đối với các em?
Một học trò trả lời:
- Thưa thày, Napoleon ạ.
Trò khác:
- Thưa thày, Lincoln ạ.
Đến lượt John, cậu bé cứ ấp úng mãi:
- Thưa thầy... bố em ạ..., nhất là lúc bố xem điểm tổng kết cuối năm của em.
Thày giáo hỏi:

Đếm

Trong giờ kiểm tra bài, cô giáo hỏi một học sinh:
- Em cho cô biết mỗi người trưởng thành có bao nhiêu chiếc răng?
Cậu bé ngập ngừng một lát rồi nhìn cô và đáp:
- Thưa cô mỗi người có 60 chiếc răng ạ.
Cô giáo há hốc miệng ngạc nhiên:
- Hả! Em nói sao? Bao nhiêu?
- Dạ, 32 ạ.
Lúc về chỗ ngồi, đứa bạn hỏi:
- Sao mày lại nói với cô là mỗi người có 60 cái răng?
- Tao phải nói vậy để cô ngạc nhiên mà há miệng ra để tao còn đếm chứ!

Nhầm lẫn cắn

Trong giờ học, một học sinh đưa tay đứng lên xin phát biểu:
- Thưa thầy, có con rệp nó cắn em.- Timo, ngồi xuống. Đó là sự nhầm lẫn. Trong lớp này thầy biết chắc không bao giờ có rệp.
Vài phút sau, Timo lại đưa tay và đứng lên:
- Thưa thầy! Sự nhầm lẫn nó lại cắn em nữa, cắn em quá xá chừng!

Vẫn chưa tìm ra

- Hôm nay ở trường học gì thế con? - Ông bố hỏi con trai.
- Dạ thầy giáo bảo con tìm chủ ngữ và vị ngữ trong câu. Thật là khó!
- Hồi bố đi học, người ta cũng bắt bố tìm những thứ ấy! - Ông bố nói giọng an ủi - Thế mà đến bây giờ người ta vẫn chưa tìm ra!
- Mày học toán mãi mà chỉ đếm được từ 1 đến 10. Dốt thế thì sau này làm gì được hả con!
- Bố yên tâm. Con sẽ là trọng tài quyền anh!

Nói giống như thế

John đi học về, buồn bã nói với bố rằng, cậu bị điểm 0 môn toán.
- Tại sao? - Ông bố hỏi.
- Thầy giáo hỏi: 2x3 bằng bao nhiêu? Con nói: 6 ạ!
- Đúng quá!
- Sau đó thầy lại hỏi: 3x2 bằng bao nhiêu?
- Thì có khác quái gì đâu! - Ông bố nói.
- Thì con cũng nói giống như bố vậy.

Quen quá

Trong kỳ thi lại môn vấn đáp, giáo sư hỏi:
- Hình như tôi gặp cậu ở đâu rồi thì phải?
- Dạ, năm ngoái em thi trượt, kỳ thi này là thi lại ạ!
- Vậy lần trước tôi hỏi cậu câu gì?
- Dạ, thầy hỏi: "Hình như tôi gặp cậu ở đâu rồi thì phải?".
Một ông thanh tra được vào lớp 10A để kiểm tra chất lượng của học trò về môn lịch sử. Ông liền chỉ một học sinh đang nói chuyện và hỏi:
- Em có biết Lê Lợi không?
Cậu học sinh im lặng suy nghĩ rồi đáp:
- Dạ thưa em không biết ạ. Hình như bạn ấy không học trong lớp em!

Phát hiện

Cô giáo: Ai là người đầu tiên phát hiện ra châu Mỹ?
Học sinh: Thưa cô, ông Columbus ạ.
- Rất tốt, 10 điểm. Vậy ai là người đã đi vòng quanh thế giới?
Một học sinh khác giơ tay:
- Dạ, ông Ajinomoto ạ!
Giáo sư tuyên bố với sinh viên rằng kỳ thi sẽ phải hoãn lại, một chàng sinh viên mạnh dạn đứng lên thưa:
- Hoãn kỳ thi lại sẽ ảnh hưởng đến việc ôn tập các môn khác, thưa thầy!
- Anh tên gì nhỉ? - Giác sư nghiêm giọng.
- Thưa thầy, Peter ạ. - Chàng trai bình tĩnh trả lời.
- Khá lắm Peter! Cậu được miễn thi vì tôi thích người trung thực dũng cảm.
Chàng trai kia mau miệng:
- Nếu thế thì thưa thầy, hãy miễn thi cho sinh viên tên là Robert ạ.

Giờ kiểm tra.

A (thì thào): Văn hào vĩ đại Victor Hugo đã từng nói: "Lương tâm của con người, chính là sự nghĩ đến đồng loại".
B: Thì sao?
A: Còn sao nữa? Bộ mày không có lương tâm à? Chép cho tao câu 3, nhanh lên!
Trung và Huỳnh vừa gọi hai tô mì gói trong căngtin thì đến giờ thi. Trung lật đật vào phòng thi, bỏ cả tô mì. Huỳnh ung dung “quất” cả hai và vào thi trễ 10 phút.
Kết quả là Trung điểm 4 và Huỳnh điểm 8!
Trung hỏi Huỳnh bí quyết, Huỳnh cười: tớ ứng dụng bài học vật chất quyết định, có thực mới vực được đạo, còn cậu thì ngược lại! Tớ ăn gấp đôi thì điểm gấp đôi!
Đúng là ăn như thế nào thì điểm như thế ấy!

Nghe là sợ

- Cậu ấy là sinh viên, mà sao vô ý vô tứ, vào nhà người ta, chẳng chào hỏi ai cả, cứ tự nhiên như không thế nhỉ ?
- À, cậu ấy đang học Đại học Khoa học Tự nhiên mà lại !
Tại một ký túc xá sinh viên , một chàng vừa tỉnh dậy ngồi khóc hu hu, bạn khác lại hỏi:
- Ủa, sao mày khóc?
- Tao nằm mơ thấy đang ăn mì.
- Ăn mì đã thí mồ mà sao mày khóc?
- ... nhưng thức dậy tao thấy dây giày của tao mất tiêu.
- Trời!!

Đang bận lắm, để khi khác!

Sally là bác sĩ tâm lý ở một trường tiểu học. Một hôm, Sally thấy một bé trai đứng một mình ở rìa sân chăm chú theo dõi đám trẻ con đang đá bóng vui vẻ ở nửa sân bên kia. Khá lâu sau, vẫn thấy cậu bé đứng một mình ở chỗ cũ, Sally bèn đến gần:
- Em bé, chị làm bạn của em được không?
- Chị để khi khác nhé!
- Sao em không nhập cuộc với các bạn ở nửa sân kia?
Vẫn dõi theo trái bóng, chú ta gắt:
- Đã bảo để khi khác! Lên nốt thì ai trông gôn!

Biện pháp mạnh

Ở một trường tư nọ, các cô gái lớp 12 bắt đầu sử dụng son. Họ thường trang điểm trong nhà vệ sinh. Đó cũng là điều bình thường nếu họ không có thói quen ép môi vào gương và để lại đó hàng tá dấu son.
Hàng đêm, người lao công phải tới lau sạch và sáng hôm sau, các cô gái lại làm tấm gương nhòe nhoẹt những dấu son.
Cuối cùng, hiệu trưởng quyết định ra tay để lập lại kỷ luật. Bà gọi các cô gái tới nhà vệ sinh cùng với anh lao công, giải thích cho các cô rằng những dấu son họ để lại đã gây phiền toái cho người phải dọn nó như thế nào.
Để chứng minh cho sự khó khăn của việc lau sạch gương, bà đề nghị anh lao công làm thử trước mặt các cô gái.
Anh chàng cầm lấy cây lau nhà cán dài, nhúng vào bồn cầu và bắt đầu lau gương.
Kể từ đó, dấu son tuyệt tích trên những tấm gương.


Điểm không cũng đáng

Trong cuộc thi vấn đáp về môn Sử, giám khảo gặp một thí sinh không trả lời được bất cứ câu hỏi nào. Ðể cứu thí sinh khỏi bị điểm không. Cuối cùng ông hỏi một câu rất dễ cốt để anh ta vớt vát:
- Ai lãnh đạo quân và dân ta đánh thắng quân xâm lược nhà Minh?
Thí sinh cũng vẫn câm như hến.
Bực quá, ông buột miệng như quát:
- Lê lợi!
Cậu thí sinh vội vã bước ra khỏi phòng thi.
Giám khảo càng bực, gọi giật lại:
- Tại sao tôi chưa cho phép, anh tự ý bỏ đi?
Thí sinh ngạc nhiên đáp:
- Thưa thầy, em tưởng thầy hỏi em xong rồi và mới gọi bạn nào tên Lợi lên tra vấn ạ!

Tính trước rồi

Tí chạy hớt hải chạy xuống phòng y tế:
- Cô ơi! Cô tiêm cho cháu 5 mũi giảm đau loại nặng đô nhất ạ!
- Cháu bị đau ở đâu? Có nặng không mà tiêm nhiều thế?
- Dạ cháu không bị gì hết, nhưng tí nữa cháu phải cầm sổ liên lạc về gặp bố ạ!
Cô giáo giảng dạy cho học sinh về tổ tiên loài người là Ađam và Eva, nhưng cậu bé Pitơ bỗng đứng dậy:
- Thưa cô, không phải ạ, bố em bảo tổ tiên loài người là loài khỉ.
Cô giáo trả lời:
- Cũng có thể Pitơ ạ, nhưng lúc này chúng ta không nói gì về gia đình em.

Không tưởng

Bác bảo vệ trường bắt quả tang Tèo đang trèo tường liền bảo:
- Bác hi vọng đây là lần cuối cùng bác nhìn thấy cháu trèo tường!
Tèo (ngạc nhiên): - Ơ! Thế là bác đã xin nghỉ không làm bảo vệ nữa ạ?
Hai vợ chồng trò chuyện, người chồng:
- Này em, từ ngày chúng ta dùng tiền để thưởng, con trai mình học khá hẳn lên, nhiều điểm 10 lắm, em thấy sao?
Bà vợ:
- Theo em thì hẳn là nó đã đem tiền chia cho thầy giáo một nửa rồi!

Sợ gì mà không nhận

Cô giáo kêu John lên hỏi bài:
- Em hãy nói cô nghe xem ai đã viết bản tuyên ngôn độc lập của Hoa kỳ?
- Dạ, thưa cô ... em không biết ạ.
- Thật là quá tệ. Em hãy về mời phụ huynh đến trường gặp tôi!
Ngày hôm sau, cha của John đến gặp cô giáo. Để cho ông bố thấy sự kém cỏi của John, cô giáo hỏi lại:
- John, cô hỏi em một lần nữa: Ai là người viết bản tuyên ngôn độc lập?
- Thưa cô em không biết ạ!
Ông bố liền chồm tới bảo con:
- Này John, nếu con có lỡ viết cái đồ chết tiệt đó thì sợ cái quái gì mà không dám nhận chứ hả?

Có một cái máy như thế

Ở một lớp học nọ, vị giáo sư đang giảng cho sinh viên về sự hiện đại của khoa học ngày nay! Ông nói:
- Khoa học ngày nay tiến bộ rất nhiều! Bây giờ người ta có thể chế ra một loại máy mà khi bạn nhét một con bò vào đầu này, thì đầu kia sẽ cho ra xúc xích!
Lúc đó, một sinh viên giơ tay hỏi vị giáo sư:
- Thưa thầy, thế có cái máy nào mà khi ta nhét xúc xích vào, thì đầu kia cho ra con bò không ạ?
Giáo sư nhíu mày hỏi:
- Năm nay anh bạn bao nhiêu tuổi?
Cậu sinh viên trả lời:
- Dạ em 20 tuổi ạ!
- Thế thì, 21 năm về trước có đã một cái máy như vậy đấy!!!!

Thâm

Một sinh viên Tàu ở với một sinh viên Nga trong ký túc xá sinh viên. Sinh viên Nga ngày nào cũng dẫn bạn gái về chơi bời, bật nhạc to cả ngày đêm khiến anh sinh viên Tàu cực kỳ khó chịu, nhưng anh ta vẫn nhẫn nhục chịu đựng không nói năng gì.
Một hôm anh sinh viên Nga chợt tỉnh ngộ, lấy làm ân hận lắm ra tâm sự với anh sinh viên Tàu :
- Trong thời gian qua tớ làm phiền cậu quá thôi tớ hứa từ nay không dẫn bạn gái về nữa, không bật nhạc to để cậu yên tâm học hành.
Anh sinh viên Tàu cảm động lắm nói :
- Cậu đã biết nghĩ như thế tớ cảm ơn cậu nhiều lắm, thôi thì tớ cũng hứa với cậu từ nay tớ không đái vào nồi súp của cậu nữa.

Người lười nhất

Bố hỏi con:
- Lớp học của con, bạn nào lười nhất?
- Con không biết bố ạ!
- Bố nghĩ con phải biết chứ. Con nghĩ xem, trong khi tất cả các bạn đều chăm chú làm bài, thì ai ngồi ngó nghiêng nhìn ra ngoài?
- Thầy giáo ạ!
Cô giáo nói với phụ huynh học sinh:
- Anh ạ, con trai anh học rất yếu môn địa lý.
Ông bố trả lời:
- Thế thì càng tốt! Nó sẽ không tìm thấy chỗ chúng tôi giấu tiền.

Từ đồng nghĩa

Tiết văn, cô giáo đang ôn tập cho cả lớp về từ đồng nghĩa.
Cô : Các em cho cô biết từ "bàn ủi" còn gọi là gì nào ?
Học sinh : Thưa cô "bàn là" ạ !
Cô : Tốt lắm, chữ "là" cũng có nghĩa là "ủi", chẳng hạn : "Tôi là quần áo" nghĩa là "Tôi ủi quần áo". Bây giờ em nào cho cô ví dụ khác.
Một học sinh nhanh nhẩu giơ tay và trả lời :
- Thưa cô "Mẹ em là bác sĩ" nghĩa là "Mẹ em ủi bác sĩ".
Cô : ? ! ?

Từ đồng nghĩa

Tiết văn, cô giáo đang ôn tập cho cả lớp về từ đồng nghĩa.
Cô : Các em cho cô biết từ "bàn ủi" còn gọi là gì nào ?
Học sinh : Thưa cô "bàn là" ạ !
Cô : Tốt lắm, chữ "là" cũng có nghĩa là "ủi", chẳng hạn : "Tôi là quần áo" nghĩa là "Tôi ủi quần áo". Bây giờ em nào cho cô ví dụ khác.
Một học sinh nhanh nhẩu giơ tay và trả lời :
- Thưa cô "Mẹ em là bác sĩ" nghĩa là "Mẹ em ủi bác sĩ".
Cô : ? ! ?

Hai phần của châu Mỹ

Giờ địa, cô giáo đang giảng về châu Mỹ. Quốc đang ngồi nhìn ra phía cửa số và không chú ý lời cô giảng. Bỗng cô gọi Quốc:
- Trò Quốc hãy cho cô biết châu Mỹ có mấy phần?
Quốc: Dạ... dạ... thưa cô, châu Mỹ chia làm hai phần, đó là Mỹ Tho và Mỹ Thuận ạ!
Trong giờ dạy, thầy giáo nói về đặc tính của kim loại cho học trò nghe:
- Các em! Bây giờ tôi sẽ thả đồng tiền vàng này và acid. Các em hãy cho biết, theo ý các em nó có bị hỏng không?
- Không ạ! - Một cậu trả lời dứt khoát.
- Vì sao?
- Nếu nó bị hỏng chắc là thầy đã không thả nó vào!

Thầy cũng chịu

Trong giờ toán:
Thầy: Em hãy cho thầy biết các thí dụ về đơn thức, nhị thức và đa thức.
Trò: Thưa thầy, tối qua nhà em ai cũng thức xem đá banh, đó là đa thức. Khi sắp hết hiệp một thì chỉ còn lại em và ba em xem, đó là nhị thức. Đến cuối trận chỉ còn mình em xem, đó là đơn thức.
Trong giờ sinh vật, thầy gọi:
- An, hãy cho thầy biết con người có bao nhiêu cái xương sườn?
- Thưa thầy, em không thể đếm hết được.
- Sao vậy?
- Tại đụng vào là em nhột.

Thật chính xác

Cô giáo thu bài tập làm văn đề tài: "Tả con lợn nhà em". Tèo đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, Cô hỏi:
- Sao em chưa làm bài văn xong ?
- Dạ ... vì bố em đi công tác chưa về ạ .
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì ?
- Không đâu ạ. Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác. Nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.

Thật chính xác

Cô giáo thu bài tập làm văn đề tài: "Tả con lợn nhà em". Tèo đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, Cô hỏi:
- Sao em chưa làm bài văn xong ?
- Dạ ... vì bố em đi công tác chưa về ạ .
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì ?
- Không đâu ạ. Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác. Nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.

"Người mẫu" chạy mất

Cô giáo gọi Thomas đứng lên khiển trách:
- Bài văn tả con chó của em chữ rất xấu, giấy bẩn và chưa làm xong, tại sao vậy?
- Thưa cô, em đã cố gắng ghì nó lại để tả, nhưng được một nửa thì nó cắn em và chạy mất ạ!
Thầy giáo toán hỏi Collins:
- Lầm này lại điểm "0", em cảm thấy thế nào?
Collins nghiêm túc trả lời:
- Thưa thầy, tất cả đều bắt đầu từ "không đến có" ạ!

Thế có chết không?

Cô giáo dặn học sinh:
- Ngày mai chúng ta sẽ học bài "Bảo vệ sức khoẻ", các em mang tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ nhé.
Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
- Tuấn, em đem gì tới?
- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.
- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?
- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.
- Tý, em mang cái gì kia?
- Dạ, bình ôxy ạ?
- Em lấy ở đâu ra vậy?
- Dạ, của bà em.
- Thế bà có bảo gì không?
- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.

Cử nhân

Một thanh niên đã được phòng tổ chức của một siêu thị tuyển dụng đến trình diện tại một cửa hàng. Vị cửa hàng trưởng tiếp đón anh ta bằng cái bắt tay thân mật và một nụ cười rồi trao cho anh ta cái chổi và bảo:
- Công việc đầu tiên của cậu là quét dọn cửa hàng!
- Nhưng mà - Chàng thanh niên nói - Tôi là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi cơ mà!
Vị cửa hàng trưởng bảo:
- Tôi lấy làm tiếc. Tôi đã không được biết điều đó. Vậy hãy trao lại cây chổi cho tôi rồi tôi sẽ chỉ chỗ cậu cách quét!

Mơ ước

Bé Bô học lớp hai. Một hôm thầy giáo ra đề tập làm văn: "Hãy nói về mơ ước của em".
Bé Bô viết ngay: "Em muốn làm cảnh sát để giúp đỡ mọi người".
Thầy giáo phê vào bài văn: "Ý hay nhưng phải để ý Rôbe vì nó định cướp nhà băng đấy!"
Nhân "tán" Loan:
- Loan ơi, Loan à. Loan ăn cơm vàng cơm bạc nhà anh, chớ ăn cơm trắng nhà thằng Danh đó mà.
Loan trả lời:
- Nhân ơi, Nhân à! Loan đây thà ăn cơm trắng chứ ăn cơm vàng cơm bạc gãy răng tui sao cha!
(Nhân bỏ ý định).

Đúng quá rồi

Sau khi đã mất một giờ giải thích cho một lớp học sinh nhỏ tuổi về giá trị tương đối của những đồng tiền xu, cô giáo kiểm tra một em học sinh, hỏi em là nếu có hai đồng nửa penny và một đồng penny thì em thích lấy đồng nào hơn. Em gái này tuyên bố tức thì:
- Em thích lấy hai đồng nửa penny hơn.
Cô giáo hỏi:
- Tại sao thế? Có phải cô đã nói đi nói lại với các em bao nhiêu lần là một đồng penny luôn bằng hai đồng nửa penny cơ mà?.
Em học sinh trả lời:
- Thưa cô đúng ạ, nhưng nếu em mất một đồng nửa penny, thì em vẫn còn đồng kia ạ. Trong khi đó nếu như em mất một đồng penny thì em chả còn gì cả!.

Dưỡng khí

Thầy giáo giảng bài:
- Bất cứ sinh vật nào muốn tồn tại đều cần có dưỡng khí. Nếu không có dưỡng khí thì không có sự sống. Vậy mà thế kỷ gần đây loài người mới phát hiện ra điều này.
Một học sinh thắc mắc:
- Thưa thầy, thế trước khi phát hiện ra dưỡng khí, mọi sinh vật làm thế nào mà sống được??!

Làm việc tốt

Cô giáo dặn dò học sinh lớp một:
- Ngày mai là chủ nhật, mỗi em hãy làm một việc tốt giúp đỡ gia đình để cha mẹ vui lòng nhé.
Ngày thứ hai, cô giáo hỏi một bé:
- Hôm qua, em đã làm được việc tốt gì để cha mẹ vui lòng nào?
- Thưa cô, hôm qua em làm được hai việc tốt. Buổi sáng, em đến chơi nhà cô em, mẹ em rất vui mừng. Buổi chiều, em về nhà với mẹ làm cô em cũng rất mừng ạ.

Ứng xử học sinh

- Mày quen nhỏ đó không?
- Quen! Tao đến nhà bị nhỏ đuổi hoài, lạ gì.
- Thế nào? Đỗ đại học chứ? "Thất bại là mẹ đẻ thành công", năm trước cậu đã trượt thì năm nay...
- Thôi, xin đừng nói nữa, tớ đụng phải... dì ghẻ rồi!
Một tóc dài đến nhà bạn chơi, khi ra về bảo bạn:
- Thấy con chó nhà ông, tui sợ quá!
- Ơ, không sao, nó hiền lắm mà.
- Không, nó dơ.

Đánh rơi chữ

Cô giáo đang hướng dẫn các em tập viết, bỗng dừng lại bên bàn một học sinh và nhắc nhở:
- Cần phải chú ý, em đã bỏ rơi mất một chữ rồi.
Nghe vậy, em học sinh vội chui ngay xuống gầm bàn tìm kiếm. Một lúc sau, cậu bé lồm cồm bò ra và nói:
- Thưa cô, không rơi đâu ạ. Em đã tìm mãi mà có thấy một chữ nào đâu.

Tìm chủ ngữ

Thầy giáo viết lên bảng câu: "Người đàn ông lang thang đã chết đói!". Rồi quay lại hỏi học sinh:
- Này Pitơ, em cho thầy biết, trong câu này, chủ ngữ ở đâu?
- Ơ... Có lẽ dưới mồ ạ! - Pitơ trả lời, giọng không chắc lắm.
Ông nói với cháu:
- Này cháu, ông nghe nói cô giáo đã phải mời bố cháu đến lớp để phàn nàn về hành vi của cháu, đúng không?
- Đúng ạ, nhưng sau đó cô giáo lại mời mẹ cháu đến để phàn nàn về hành vi của bố cháu.

Tội lừa dối

Trong buổi thi về luật hình sự:
- Anh hãy cho biết, thế nào là sự lừa dối?
- Thưa giáo sư, điều đó sẽ xảy ra khi thầy cho tôi rớt.
- Nghĩa là sao? Hãy giải thích cụ thể?
- Theo bộ luật hình sự thì lừa dối là tội của những kẻ chuyên dựa vào việc người khác không biết nhằm gây thiệt hại cho người ta, thưa giáo sư!

Thằng ngu nào?

Một bé trai trốn học, gọi điện thoại đến văn phòng hiệu trưởng:
- Alô, thưa thầy, tôi gọi cho thầy để báo tin là sáng nay Jacques xin nghỉ học.
- Vâng, nhưng xin lỗi ai ở đầu dây?
- Con đây, thưa thầy!
Bố kiểm tra sổ liên lạc của con và thấy tấm ảnh của mình kẹp trong đó. Bố liền hỏi:
- Cái gì thế này?
- Thì ảnh của bố đấy mà! Con trả lời
- Sao nó lại ở đây?
- Vì cô giáo con bảo cô ấy muốn biết "thằng ngu nào" đã làm bài hộ con.

Danh từ

Thầy: Danh từ là tên của sự vật. Ai có thể cho tôi một danh từ?
Laure: Con bò.
Thầy: Rất tốt.
Thầy chỉ Jacques:
- Còn em hãy cho một danh từ khác.
Jacques đứng ngay dậy nói:
- Con bò khác ạ.

Đố

Giờ kiểm tra, thầy giáo dạy sinh vật đem đến một hộp trong đựng đủ các loại chim. Thầy lôi ra một con chim và giấu đằng sau, chỉ để cho học sinh nhìn thấy cái đuôi, thầy hỏi một học sinh:
- Đây là chim gì?
- Dạ thưa, chim sáo ạ.
- Không đúng, đó là con gõ kiến. Cho em đoán lại lần nữa... Thầy giáo lại bắt đầu giấu chim.
- Con này tên gì?
- Dạ - Học sinh lúng túng - Em nghĩ đó là con chim chào mào ạ.
- Không phải, chim họa mi. Em không học gì cả. Tôi phải cho em 0 điểm. Tên em là gì?
- Em đố thầy đấy.

Phòng vệ

Chàng trai đến thăm bạn gái học trường Luật, vừa bước vào cửa thì một chú khuyển xổ ra, chàng líu lưỡi:
- Chó!... Chó! Nó cắn.
- Chiếu theo khoảng 1 điều 13 chương III, cô gái cười đáp, Anh được quyền phòng vệ.
- Sao cơ?
- Cắn lại nó.

Thực tế phức tạp

Ngày đầu tiên đến lớp, về nhà đứa con có vẻ mặt buồn rười rượi. Bà mẹ ngạc nhiên hỏi:
- Làm gì mà con buồn thế?
- Mẹ ạ, cô giáo ra đề tập làm văn tả con mèo!
- Thế thì tốt, nhà mình có đến hai con.
- Nhưng con không rõ cô yêu cầu tả con nào!
Trong buổi lao động. Học sinh tham gia chuyển gạch để xây tường. Thấy Ân một chuyến chỉ mang một viên gạch, trong khi mọi bạn đều mang hai viên, một bạn liền nói:
- Ân lười quá, mang được nỗi một viên gạch.
Ân liền cãi:
- Có bạn lười thì có.
Mọi người cười ồ. Ân nói tiếp:
- Các bạn sợ phải đi hai chuyến nên mới mang hai viên một lần chứ còn gì nữa.

Lịch sự

Một nhà chuyên nghiên cứu về cách ứng xử giao tiếp nói chuyện với đám học sinh nam:
- Các bạn hãy nhớ rằng, khi đến phòng bạn gái chơi mà thấy cửa đóng, thì bao giờ cũng phải gõ cửa. Đó là biểu hiện của phép lịch sự.
Một sinh viên bỗng hỏi:
- Thế còn khi cửa mở ạ?
- Thì đóng cửa lại mà gõ!
Vị giáo sư giảng bài cho sinh viên Y khoa:
- Để đoán biết tuổi của loài động vật có xương sống, người ta thường quan sát bộ răng của chúng.
Một sinh viên thắc mắc:
- Nhưng thưa giáo sư, loài gà, loài chim lại không có răng. Thì làm thế nào để biết ạ?
- Thì chúng ta dùng răng của mình chứ sao!

Thế mới tài

Sau giờ địa lý, thầy hỏi:
- Em nào còn thắc mắc về bài giảng hôm nay, cứ hỏi!
Một học sinh giơ tay:
- Thưa thầy, vì sao trái đất lại quay quanh mặt trời ạ?
Thầy ngẫm nghĩ mãi, vì trong giáo án không ghi gì điều này cả. Cuối cùng thầy nghĩ ra cách trả lời:
- Ưừ!... - Thầy cười hóm hỉnh - Thế mới tài!
Trong buổi thi vấn đáp ngành y, giảng viên hỏi một nữ sinh viên nổi tiếng "lặn" và ba hoa:
- Trong cấp cứu gãy xương, gãy phần nào nguy hiểm nhất?
- Thưa giáo sư, chắc chắn là gãy xương lưỡi ạ!

Lời lẽ của nàng

Một "áo dài" la em:
- Ngày nào tao cũng làm cho mày một ca sữa mà mày không uống. Tao uống mà mập lên là mày biết tay tao!
Một "áo dài" chê em gái:
- Mày là con gái mà để nhà cửa bề bộn vậy đó hả? Tao đi chơi một chút, tao về mà nhà cửa chưa gọn thì mày chết với tao nghe chưa.
Một "áo dài" bực tức nói với đám bạn nữ trong lớp:
- Đôi khi đẹp cũng bất lợi! Chị Hai tao đó, hoa khôi của trường. Hôm chỉ thi đại học chẳng quay cóp gì được, vì bị mấy anh sinh viên giám thị nhìn chằm chằm hoài. Kết quả thi rớt, chỉ khóc hoài!

Nội quy (và nội gián) ở một nhà trọ

Điều 1: Giữ vệ sinh chung (Không cần giữ vệ sinh riêng).
Điều 2: Hãy la to khi có đám cháy (Cấm không được cố tình la nhỏ hoặc không la để trả đũa chủ nhà trọ).
Điều 3: Không được uống rượu, nhậu nhẹt trong phòng (Được uống bia ngoài phòng, vì chủ nhà là đại lý bia mà!).
Điều 4: Không được dẫn bạn gái về phòng ngủ đêm (Chỉ được... thức qua đêm, hay nói chuyện suốt đêm ngoài hành lang).
Điều 5: Về muộn sau 22giờ30 hãy cứ tự nhiên tìm nơi qua đêm khác, cấm không được phá rào, chui rào... (Leo rào thì không sao!).
(Lưu ý: Những dòng chữ trong ngoặc là của sinh viên nhà ta "quẹt" thêm vào).

Di truyền và hoàn cảnh

Giáo sư y khoa: "Di truyền và hoàn cảnh có gì khác nhau?"
Sinh viên: "Nếu con giống bố thì đó là di truyền."
Giáo sư: "Tốt lắm, nói tiếp."
Sinh viên: "Nếu con giống người hàng xóm thì đó là hoàn cảnh."
Giáo sư: "???"
Thầy giáo:
"Em A, em thích làm gì mai sau?"
Học sinh A:
"Em muốn làm một nhà từ thiện."
Thầy giáo:
"Tư tưởng vĩ đại thật! Tầm nhìn rất cao. Cho thầy biết tại sao em mơ ước thế?"
Học sinh A:
"Vì nhà từ thiện là một người hết sức giàu có, giàu đến nỗi có thể nhắm mắt vung tiền khắp nơi."

Thật thà

Cô giáo dạy văn hỏi bài một học sinh:
- Em hãy nói rõ ý nghĩa đoạn tả Kim Trọng trao lại chiếc trâm rơi cho Thúy Kiều.
- Thưa cô đoạn thơ đó đã nói lên rằng: Kim Trọng là một người thật thà, không tham lam của cải của người khác nên khi nhặt được chiếc trâm mà Thúy Kiều bỏ rơi, Kim Trọng đã trả lại cho Thúy Kiều...
Cả lớp: ????
Trong giờ học tiếng Đức, cô giáo nói:
- Bây giờ chúng ta nói về Gớt: ở bên cạnh tên Gớt có mấy con số sau: 1749-1832 điều đó có nghĩa là gì?
Một học sinh giơ tay:
- Em biết điều đó ạ. Đó là số điện thoại của ông Gớt!

Câu tục ngữ lạc hậu

Giờ văn, cô giáo kiểm tra bài một học sinh:
- Em hãy giải thích câu "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng"
Học sinh trả lời:
- Thưa cô, câu tục ngữ này lạc hậu rồi ạ. Thưa cô hiện nay có mấy ai dùng mực để viết nữa đâu ạ, họ chỉ toàn dùng viết bi, vừa tiện lợi, vừa dễ sử dụng, lại vừa rẻ tiền. Xài viết mực lắm lúc viết lại nghẹt mực... Còn cái thời người ta xài đèn dầu đã qua lâu rồi ạ. Bây giờ ngay cả những vùng quê xa hẻo lánh mà người ta còn dùng đèn điện nữa mà...
Cô giáo và cả lớp:Xỉu

Tưởng chỉ học một ngày là xong

Ngày đầu tiên con đi học, mẹ hỏi:
- Sao, đi học có gì hay không con?
- Hay lắm ạ, nhưng cô giáo không dạy hết bài...
- Tại sao con lại nghĩ như vậy?
- Vì cô dặn mai lại đi học tiếp ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét